Một bên phát triển hoang dã với lá và vẻ đẹp,
Một điệu nhảy của tua cuốn, một dấu vết đã ăn rễ.
Nửa còn lại, một dòng suối im lặng,
Của những mạch điện được vẽ từ giấc mơ giữa đêm.
Một khu rừng nữa, của ánh sáng silicon,
Logic phân nhánh, rõ ràng và chặt chẽ.
Cùng nhau kết nối, không bị xé rời,
Thế giới cổ đại và trái tim của tương lai.
Một bông hoa vàng của xung và dây.
Nhựa cây và tia lửa, hơi thở và lửa.
Vì ai có thể nói tình yêu bắt đầu từ đâu?
Trong diệp lục, hay da đồng?
Có lẽ nó sống nơi cả hai hội tụ:
Một trái tim nửa hoa dại, nửa máy móc.
- Cause0
Xem bản gốc